Sắp tới ngày mà sẽ có
– Người vui vì được ai đó nhớ tặng hoa tặng quà có cái cất đi có cái đem khoe
– Người buồn vì ai đó chả nhớ chả tặng gì cho, cảm thấy thiệt thòi thiếu được yêu thương
– Người hãnh diện với những món quà sang xịn mịn, để có bức hình triệu like
– Người tủi thân vì sanh đẻ và “lo cho cái gia đình này mà chả ai nhớ…”
– Người giận hờn bóng gió nhắc nhở xa gần mệt nhoài tâm tư
…….
Ui một ngày nhiều cảm xúc.
Mình cũng một thời như thế, dại dột khi đặt cảm xúc vui buồn bản thân vào tay người khác điều khiển. Cảm ơn tâm lý học giúp mình dần hiểu bản thân và dần dà mình nhận ra:
1. Sao chúng ta không hạnh phúc 365 ngày mà lại chỉ là lễ tết sinh nhật dịp này nọ?? (mà thiệt ra cái ngày sinh nhật theo mình người nên được chúc mình là mẹ chứ không phải mình, mình có công gì đâu? chính mẹ mình vất vả đẻ mình ra mà?)
2. Sao chúng ta lại nghĩ mình không đáng yêu mình thiệt thòi khi không có quà? giá trị bản thân mình đâu có phụ thuộc vào sự nhớ hay quên của người khác?
3. Sao chúng ta không tự xây dựng hạnh phúc nội tại để những thứ có thêm thì thêm vui còn không thì mình vẫn vui?
4. Việc tặng quà hay khen ngợi nó thuộc về kỹ năng mà kỹ năng thì ko nói lên hết bản chất con người đâu. Kỹ năng là thứ mà ai cũng có thể học được. Một người luôn nhớ tặng quà các dịp chắc gì ko làm v với hàng tá em út ngoài luồng kia? Hoặc chắc gì xuất phát từ tâm tư thiệt hay là vì “Trả nợ cho khỏi lèo nhèo??”
…
Vậy nên mình thấy:
1/ Phụ nữ nên tự chủ tài chính, xác định rõ giá trị bản thân nằm ở chính mình. Và xác định rõ luôn cho dù ở nhà nội trợ chăm con thì đó cũng là sự đóng góp vô cùng quý giá ngang việc đi kiếm tiền luôn.
Mà nói 1 cách trần trụi ra thì tiền thuê osin dọn dẹp chăm sóc em bé, nhà cửa giờ tính ra bằng mấy x lương của người làm văn phòng trung bình á.
Cụ thể nè:
– Dọn vệ sinh theo giờ: 100.000 – 300.000/giờ
– Tổng vệ sinh theo gói: 1.000.000 – 10.000.000/tháng
– Chăm em bé sơ sinh: 10.000.000 – 20.000.000/tháng
– Chăm trẻ từ 6 tháng: 15.000.000 trở lên/tháng
Chưa tính các khoản khác (bao ăn ở, tiền thưởng, …), làm tới đâu tính tiền tới đó.
2/ Món nào cần dùng và trong khả năng thì cứ mua cần gì dịp nào. Quan trọng là xác định rõ điều mình cần và điều mình thích đừng chi vô tội vạ, cố gắng dư đem đầu tư cho tiền đẻ tiền. Chứ mua chi mấy thứ xa xỉ chụp hình đăng fb để hát câu “hơn nhau tấm chồng” =))
3/ Cuộc sống nên có những trạm dừng định kì đều dặn như 1 tuần 1 lần cho những chuyện hẹn hò ngắn, 1 vài tháng cho những chuyến hẹn hò xa, khả năng tới đâu thì ăn chơi nhảy múa giữ lửa hạnh phúc tới đó, kết hợp thư giãn nghỉ ngơi và tâm linh luôn. Đừng cứ nhất thiết phải các ngày lễ ghi trên lịch mới vui. Ủa cuộc sống mình mà sao để người khác lập trình? sao để người khác điều khiển họ cho bạn vui ngày nào bạn vui ngày đó họ kiu bạn được nhận quà ngày nào bạn được ngày đó? ơ kìa.. con người đâu phải robot?
4/ Đàn ông ngoại tình không phải vì vợ xấu, vợ dở đâu. Mấy nàng cứ nhầm tưởng rồi chạy đi phẫu thuật thẩm mỹ làm giàu cho mấy bác sỹ thẩm mỹ. Chích chỗ này bơm chỗ kia, sau vài năm thuốc tan thì già đi nhanh gấp mấy lần. Tâm mới sinh tướng. Bạn không hạnh phúc thì vẻ đẹp bên ngoài nhìn ảo lắm.
Sâu xa sự chia lìa nguyên nhân đến từ việc mất kết nối trong gia đình. Cả hai không còn thể trao đổi nói chuyện với nhau nữa. Và khi đó thì những thứ khác chỉ là lý do.
Mình có 1 video phân tích Ở ĐÂY
5/ Đàn ông không có hiểu sâu xa, nên phụ nữ muốn gì cứ nói thẳng. Kiểu lên list luôn để mấy ổng check list cho nhanh. Chứ đừng bắt mấy ổng kiểu “anh phải hiểu em chứ?” ko hiểu đâu =))
….
Tỉnh táo để thoát khỏi hội chứng FOMO và tâm lý đám đông.. sống đơn giản cho đời thanh thản.
Hình minh hoạ: Pinterest