ĐI CHỢ MUA CÁ

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Sáng chủ nhật

Sau giấc ngủ dài, mình dậy đi chợ mua cá

Thịt thì mình thường mua ở siêu thị, nhưng cá thì mình lại thích mua ở chợ. Vì thịt ngoài chợ người ta bày ngoài sạp từ sáng tới trưa dưới cái nóng gần 30 độ, mình cảm giác nó hông tươi. Còn cá thì mình mua cá sống còn bơi bơi rồi nhờ người bán làm sạch, cắt khúc ngay tại chỗ, về cấp đông luôn dành cho cả tuần. Vốn là một đứa lười nấu ăn, nên nguyên tắc chung của mình là: món ăn ở nhà ưu tiên món dễ làm (hấp, nấu canh, kho), nguyên liệu tươi ngon thì nấu gì cũng dễ. Còn món nào cầu kỳ khi thèm ra ngoài kiếm chỗ bán uy tín ăn :)))

Quay lại câu chuyện đi mua cá

Chợ bây giờ có vẻ ít người đi hơn xưa (mọi người có thấy vậy hông?). Hồi xưa đi chợ là phải gửi xe đi bộ vô vì chợ khá đông còn bây giờ mình có thể đi chợ bằng … xe máy. Mỗi lần đi ngang qua dãy hàng nào, là người bán hàng mời chào liên tục.

Nếu ngày nào bạn cảm thấy thiếu niềm tin về sự trẻ đẹp của mình thì cầm theo vài trăm ngàn đi vào chợ đi bạn sẽ được gọi với đủ các mỹ từ: “Người đẹp ơi, cưng ơi, bé ơi, tình yêu ơi”

Nếu ngày nào bạn thấy cô đơn thì cũng cầm theo vài trăm ngàn đi dạo vài vòng chợ tự nhiên thấy “họ hàng” nhận ra bạn liền, kiểu: “Con gái ơi, em gái ơi, chị gái ơi”

Không tin cứ đi thử đi :V

Quay lại câu chuyện đi mua cá chứ nhỉ

Đi vô dãy hàng cá, ba bốn cô xúm vô mời. Mình dừng lại 1 hàng giữa chợ mua 2 con cá Hú (sao nó lại tên là Hú nhỉ ai biết cmt mình biết nha), nay mình mới biết cá Hú với cá Basa nó khác nhau. Cá Hú 110k 1 ký còn cá Basa thì 80k 1 ký. Nghe cô bán bảo cá Hú ngon hơn vì nó mắc hơn. Thôi tạm tin vậy. Chốt đơn 1 con cái Hú đang bơi, chúc mừng em Hú sắp trở thành 1 phần của gia đình chị nhé.

Chờ cô bán cá làm cá thì ánh mắt mình rảo vòng qua 2 bên coi có con cá gì vui khác không, mới lướt qua bên trái phải tầm 1m là các cô bên cạnh lại rôm rả mời

“Ăn lươn không bé?”

“Ăn ếch không chị làm cho?”

“Ăn chị con rô đồng? hay còn con lóc đồng mở hàng trưa cho chị đi”

Tính ra mắt của mấy cô ở chợ còn nhạy hơn đèn cảm ứng á, chỉ thấy ánh mắt khách hàng thôi là bật ngay chế độ mời chào liền.

Tính mình thì ko muốn ai buồn, nên từ cái cô bán cá Hú làm trung tâm mình mua thêm con cá Hồng chỗ cô bên phải, 2 con cá rô chỗ cô bên trái, dù các loại cá 3 cô bán y xì nhau..

3 cô cùng ngồi làm cá cho mình, còn mình đứng ngắm đám cá trê con bé xíu xíu trong thau đang bơi… (nghe đồn là cá bán cho người phóng sinh).

Tổng kết lại hết 45k cá rô, 230k cá Hú, 130k cá Hồng, vậy là cả 4 người đều zui.

Suy cho cùng thì người ta đấu đá với nhau cũng đa phần vì lợi ích cá nhân mà.

Suy cho cùng thì sự tự mãn cũng do một người được dồn quá nhiều lợi ích còn người khác thì không được.

Suy cho cùng thì một người đạt một điều gì đó chưa chắc 100% do năng lực, có thể họ may mắn hơn người khác thôi, biết đâu khi có được may mắn như họ người khác còn làm tốt hơn.

Một nơi nào đó mà quy hoạch chưa ổn để quyền lực rơi vào tay nhiều người quá thì dễ cho họ sự lạm quyền hà hiếp người khác.

Mình không thích sự độc quyền mình thích các cuộc cạnh tranh lành mạnh, văn minh.

Bạn ở vị trí cao hơn người cũng chưa chắc bạn giỏi hơn người, đơn giản vì còn khối người giỏi họ hông thích quyền lực thôi.

Hẹn 3 cô bán cá bữa sau rảnh, mình lại đi mua cá tiếp

Ah bữa sau mình sẽ chia tỷ lệ mua ngược lại cho đều cả 3 :))

Hình: Pinterest

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn