Sáng đi họp, chồng chở…
Trưa về đi Grap,
… mỗi lần đi xe ôm mình lại thấy có tiềm năng rất lớn trong việc lôi kỹ năng lắng nghe phản hồi ra để luyện. Lắng nghe và phản hồi là bộ kỹ năng mà trong tham vấn tâm lý dùng rất nhiều, nhưng sẽ thật vô ích nếu chỉ học lý thuyết mà hông thực hành.
Một cái mà mình nhận ra: đa phần mọi người thích nói hơn là thích nghe (trong đó đôi lúc có mình), vậy nên việc bạn muốn luyện kỹ năng lắng nghe thì rất là nhiều cơ hội. Tuy vậy, nếu nghe hông tốt thì người kia cũng sẽ ít nói lại.
Ah, trở lại với anh Grap, trưa nắng mình bịt kín mít, đeo balo, điểm đón thì ngay cổng trường thời điểm SV vừa tan ca học, thêm cái giọng bánh bèo băng nhão của mình nên đủ các yếu tố hội tụ cho ảnh tưởng mình là … sinh viên và xưng anh em ngọt xớt. Có khi “anh ấy” thua mình chục tuổi cũng nên. Thôi cũng ko cần giải thích chi hết, đa phần mọi người thích to lớn hơn người khác (về nhiều khía cạnh), nên cũng em anh dạ vâng lại cho tròn câu chuyện
“Em muốn đi QL13 hay Hà Huy Giáp”
“Quốc lộ đi anh, đường thẳng dễ đi”
“Ờ vậy chỉ anh đường ra nha, trường em học to mà sao cái đường vào nó vòng vo quá”
“Dạ.. anh khỏi coi map em chỉ cho… đi tới quẹo trái.. rồi quẹo phải .. đi thẳng ngã 3 đi sát mép trái.. quẹo trái tiếp anh, lách qua cái ngõ tạp hoá kia quẹo trái.. quẹo phải.. quẹo trái chạy thẳng.. rồi băng qua đường ray chạy thẳng ra quốc lộ rồi đó anh.. cũng đơn giản hà”
“Em ở Bình Dương mỗi ngày đi học đều đi Grap hả?”
“Ah thỉnh thoảng anh” (thật ra thì 10 lần hết 8 lần mình đi Grap :)))
…
Lúc về tới Bình Dương gần khu mình ở, mình chỉ ổng chạy cổng sau đi băng qua chợ và khu dân cư thay vì đi quốc lộ
“Ồ đường này anh mới biết luôn, anh cũng dân Bình Dương mà mới biết đó em”
“À chắc anh ít đi”
“Đâu có, nhỏ chạy qua khu chợ đá cầu hoài á”
“Ờ vậy chắc đường này mới mở lúc anh không đá cầu nữa”
“Em quê gốc đâu?”
“Dạ gốc Bắc, mẹ em Hà Tây ba Hưng Yên”
“Ủa vậy hả? sao nghe giọng em không có miếng nào Bắc luôn. Không thấy “Ối giời ơi” luôn”
“Ah chắc mất gốc rồi á anh haha”
“Anh cũng gốc Bắc này.. tí đồng hương đánh giá anh 5 sao nhé. Qua anh bị thụt sao mất cuốc”
“Ủa sao vậy anh?”
“Anh chạy tới sát trường rồi đứng chờ, gọi nhỏ kia nó kiu anh huỷ đi. Mà anh là tài xế tự huỷ là bị hạn chế cuốc, nên kiu nhỏ đó huỷ xong nó cúp máy luôn”
“Sau đó sao anh?”
“Anh gọi lại”
“Anh nói gì với khách?”
“Anh hỏi sao huỷ. Nó bảo: bồ em đón rồi. Sau đó cúp máy”
“Rồi sao tụt sao? anh có nói gì khách hông?”
“Anh không biết nữa, anh chỉ nhắn lại 2 chữ: ác vậy. Em biết đi xe nắng chen chúc mới vô được tới trường gì bên quận 10 đó, cũng đông y chang đây. Xong cái anh bị tụt sao”
“Ồ vậy là không đi cũng đánh giá sao được ha anh?”
“Anh không biết nữa, sinh viên mà kỳ ha.. tài xế chạy xe trưa nắng muốn ch.ết.. tới nơi báo huỷ xong còn không chịu tự huỷ… đang ăn cơm nhảy cuốc là bỏ cơm đi luôn mà vậy đó”
…
Thả mình xuống điểm đến cũng gần 1g chiều, mình chợt liếc thấy hộp xốp đựng cơm treo phía trước của anh í còn căng đầy, bịch canh “đại dương” lủng lẳng phía trên, kế bên là chai Cocacola 1.5 lít đã hết 1/3. Nhận định nhanh bữa ăn này thì thấy dinh dưỡng hông nhiều.
“Ah qua nhà em có đám giỗ, có dư trái cây, đợi xíu em lấy cho anh”
“Thôi khỏi em, nhỡ có cuốc nổ anh đi luôn”
“Đằng nào anh cũng cần ăn cơm, ngồi ăn cơm chờ em chạy lên lấy nhanh lắm.. nha, đứng đợi đó”
*chạy cái vù vô siu thị trong nội khu* …
mình biết có chỗ bán trái cây để lạnh, tính t.iền xong rút cái bill và lấy tay bóp bóp cái bịch cho nhăn nhăn là thành bịch trái cây cúng giỗ :)))
Chạy vù ra may quá ổng còn đứng đó, đang mở cái nón xoa xoa cái đầu bù xù hóng gió.
“Cảm ơn em nhiều nha, nhớ đánh giá anh 5 sao nha”
“Tí lên nhà em đánh”
….
Hy vọng nay ổng có thêm ấn tượng khác về “sinh viên“.
Hình: Pinterest