NHIỀU ĐIỀU SUY TƯ TỪ CÂU CHUYỆN 2 THANH THIẾU NIÊN Ở THANH HOÁ

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Cuối tuần lướt lướt điện thoại sao đó mà trúng ngay cái tiêu đề về vụ việc của 2 nam sinh nọ. Chi tiết thì chắc nhiều người cũng nắm rõ hơn mình, trên mạng còn có cả video được trích từ camera tại hiện trường. Mình thì không dám coi những video bạo lực đó. Mình chỉ đọc tin và đọc những bài phân tích xoay quanh, đọc bình luận phía dưới của cư dân mạng.

Kết thúc thật đáng tiếc: 1 bạn mất 1 bạn rồi sẽ đi tù khá nhiều năm. Đau lòng hơn là người ở lại, phụ huynh 2 bên.

Trên mạng thì chia thành 2 phe đối lập: 1 bên tạm gọi là A cho đó là tự vệ chính đáng bạn kia mất không oan, 1 bên tạm gọi là B thì cho là hành vi côn đồ cố ý g.iết người.

Từ đó, bên A công kích gia đình nạn nhân tử vong còn bên B thì công kích gia đình bên bị cáo.

Với góc nhìn cá nhân thì mình thấy cả 2 đều là nạn nhân.

Nạn nhân của môi trường giáo dục gia đình chưa tới và nạn nhân của sự cô độc loay hoay để lớn lên chưa được dạy thế nào để thể hiện bản sắc cách lành mạnh, chưa được dạy thế nào là phòng vệ chính đáng.

Người nằm xuống như dân cư mạng nói mình đồng ý nhiều phần, đúng là không phải bạn nam kia thì cũng có thể là bạn nam này trong một tình huống gây hấn ngút ngàn sự bắt nạt và cả sự dồn nén cảm xúc khủng khiếp như vậy.

Mình không có ý gì trách móc gia đình đôi bên, chỉ thấy đau đáu về sự tiếc thương dưới góc nhìn của một nhà giáo có học tâm lý.

Mình có thời gian dài giảng dạy cho đối tượng học sinh trung cấp nghề (các bé học song hành văn hoá và nghề, học trò của mình tuổi cũng xêm xêm 2 bạn trên). Mình hiểu các bạn lớn lên trong gia đình có thể đủ ăn đủ mặc nhưng thiếu nhiều lắm, thiếu nhất là sự giáo dục để thành người tử tế.

Chúng ta không trách phụ huynh vì khó để đòi hỏi một người cho người khác cái họ không có.

Ý mình viết những dòng này là sự trăn trở về việc xã hội cần 1 góc nhìn toàn diện hơn, thay vì chúng ta đi đổ lỗi cho 2 bạn nam sinh kia ai đáng tội hơn ai, thì hãy nhìn rộng ra sâu hơn, điều gì làm hình thành 2 tính cách như vậy? 1 người đi bắt nạt, và 1 người chọn trả thù tới cùng? Có cách nào khác đi không?

Giam tù hay ra 1 bản án nghiêm khắc đơn giản mà, quan trọng hơn làm sao những điều tương tự không xảy ra nữa?

Vài suy tư của mình:

– Cha mẹ trước khi chọn làm cha mẹ có thể bớt chút thời gian học các khoá về tâm sinh lý trẻ con, và thường xuyên cập nhật cách dạy con thật kỹ càng được không? có nhiều học thuyết đã cho thấy trẻ con hình thành những mô thức hành xử với chính bản thân và người xung quanh hơn 80% ở 6 năm đầu đời đó ạ. Mà thời gian đó là gia đình đóng vai trò nhất nhất còn gì. Nuôi một con người không phải chỉ là cho ăn no, mặc ấm…

– Nguồn lực từ học đường có thể mạnh hơn một chút không ạ? sự đồng hành của thầy cô, tham vấn học đường… có thể cho các bạn trẻ thêm chỗ dựa thay vì phải loay hoay tự xoay sở theo thôi thúc của cảm xúc bùng nổ.

– Chương trình đào tạo có thể giảm tải lý thuyết logic và thêm vào 1 số môn kỹ năng sống mang tính ứng dụng cao (KN lắng nghe, KN phản biện, KN quản lý cảm xúc…) và nhiều hoạt động trải nghiệm thực tế để các bạn nhỏ được cảm thấy hiểu, được xả van cảm xúc ở lứa tuổi mà bộ não có thể bị tê liệt khi cảm xúc mạnh bùng nổ…

—–

Thay vì đổi lỗi phân chia đúng sai rạch ròi, mình mong mọi thứ được giải quyết từ gốc.

Mình mong học sinh được hạnh phúc khi đến trường.

Mình mong mỗi đứa trẻ đều có ai đó kiên nhẫn dạy chúng cách buồn, cách giận, cách dừng lại khi bị tổn thương.. cách để bộc lộ cảm xúc âm tính lành mạnh – có lẽ sẽ bớt đi những bi kịch.

Mong rằng xã hội mình đừng chỉ bàn án phạt, mà chúng ta hãy cùng nhau học lại cách nuôi dưỡng một tâm hồn!

Hình minh hoạ: internet.

Tóm tắt nội dung

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn