THỜI GIAN SẼ XOÁ NHOÀ TẤT CẢ?

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua

Thời gian là liều thuốc chữa lành tất cả

Chuyện gì qua rồi cho nó qua đi…

Một thời mình cũng từng tin những câu trên là đúng, thậm chí có đợt còn định tatoo vô tay cái câu “This too shall pass”.

Ừm, đúng là thời gian có tác dụng phủ một lớp bụi mờ lên mọi thứ nhưng …..có những tổn thương quá khứ nếu chúng ta không đối diện và giải quyết nó thì nó vẫn mãi còn đó.

Và còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới cuộc sống. Đặc biệt là những tổn thương dù vô tình hay hữu ý mà ta đã phải mang lấy.

Câu chuyện 1:

Có đợt giảng chuyên đề “giao tiếp trong gia đình” ở tỉnh nọ. Sau buổi, ở lại chụp hình chung với tham dự viên. Có 1 chị gần 50 nắm tay mình cười nói vui vẻ:

“Cô nói hay thiệt, mình về áp dụng với mấy đứa cháu”

“Vậy là nãy giờ mấy câu cô hỏi là tình huống của cháu cô ạ? cháu tưởng cô hỏi để áp dụng với con”

“Ừ mình hông có con, mình hông có gia đình cô ui”

“Dạ là chị độc thân vui vẻ”

“Ừa mình không có ý định lập gia đình. Cũng có nhiều người theo lắm nha, mà mình không thích”

“Dạ có lý do gì ạ?”

“Ko giấu gì cô, hồi còn trẻ á. Mình thấy bố ép mẹ làm “chuyện đó” lôi kéo… mình chứng kiến nhiều lần… cảm thấy ghê và coi thường đàn ông…”

Và mấy mươi năm ký ức đó chưa từng phai nhạt trong lòng cô này, nó ảnh hưởng đến cách cô nhìn phái nam và lựa chọn sống độc thân.

Câu chuyện 2:

Ông X bà Y, 2 người thuộc thế hệ 4x 5x. luôn tự hào mình có 1 người cha khiêm khắc.

“Hồi xưa bố mẹ tui dạy tui nghiêm lắm á cô, không có nhờn mặt như bọn trẻ ngày nay đâu. Không thuộc bài hay làm gì sai á là bố tôi cứ voi vụt từ trên đầu vụt xuống. Rồi bắt quỳ trên vỏ mít vài tiếng.”

“Cô biết không, bố tôi dữ lắm đó, ăn cơm chậm không kịp mang hàng ra chợ bán là ông cầm cái cây dài quất túi bụi vào đâu thì vào. Tụi tui ở trong nhà nghe tiếng bố đầu ngõ là đứa nào đứa nấy xanh mặt.Vậy đó nên chúng tôi mới nên người như giờ nè”.

..Và hai chữ “nên người” mà mình quan sát được của họ là lớn lên trở thành những người lớn cực kỳ bảo thủ và cực đoan. Ông X cực kỳ sĩ diện. Có thể vung tiền cho người ngoài chỉ để nhận được cái gật đầu tán đồng của người dưng. Cách cư xử với người ngoài thì nổng nhiệt còn gia đình thì lại bạo lực gây hấn.

Bà Y lại luôn có 1 nỗi sợ là người khác sẽ hãm hại bà, bên ngoài thì đạo mạo nhưng bên trong là 1 cái tôi nơm nớp lo sợ. Câu cửa miệng:

“Tôi sống từng tuổi này nhưng chưa thấy 1 ai đáng tin cả”.

Đồ ăn đồ uống bà nấu xong luôn bỏ tủ .. khoá kỹ. Bà sợ… người ta lẻn vào bỏ thuốc độc!

Câu chuyện 3:

Cậu Z từng lớn lên trong gia đình bị so sánh “con nhà người ta” hàng chục năm. Cậu không bị đánh để lại thương tích trên người, nhưng mấy chục năm sống với gia đình là mấy chục năm bị bạo hành ngôn từ và bạo hành trắng – sự bỏ mặc thờ ơ khi không phục tùng đúng ý người nhà. Z lớn lên ngoan hiền dễ bảo nhưng nhút nhát và ý thức kém về giá trị bản thân. Cậu yêu đương và khi chia tay bạn gái, cậu rơi vào vũng lầy đau thương hàng năm trời. Cậu làm nhiều hành vi như tự làm đau mình, giả bệnh uỷ mị khóc than.. để níu kéo tình cảm. Cho dù cô gái đó trong mắt người xung quanh:

“Chia tay được nhỏ đó là tốt cho thằng Z quá trời, con bé đào mỏ vậy…”

Có lẽ trong gia đình chưa bao giờ cho cậu thấy được giá trị bản thân. Cậu không hiểu được mình xứng đáng được yêu thương bởi người tốt hơn.

Câu chuyện 4:

Bà N là trưởng phòng công ty tầm trung. Vẻ bề ngoài mạnh mẽ quyết đoán năng động. Nhưng ít ai biết bà N có chứng sợ tiếng ồn mạnh và đặc biệt sợ tiếng cổng sắt va vào nhau, sợ ổ khoá bằng thép. Mỗi đêm bà vẫn thi thoảng mơ thấy quá khứ bị nhốt khi không làm hài lòng người thân. Tiếng chỉ trích và so sánh khi không đạt được kỳ vọng. Bà từng bị bỏ đói cả ngày sau cánh cửa sắt của một “gia đình gia giáo”.Sự bỏ rơi để tự xoay sở với cảm xúc và lớn lên, dù thành đạt nhưng vẫn cảm thấy bản thân không giá trị, không đủ tốt.

….

Có những chuyện đã xa, có những người thậm chí đã “định cư” ở một vũ trụ khác không còn chung vũ trụ với người đang sống, nhưng nỗi đau từ tổn thương quá khứ chi phối chúng ta thì còn mãi tới hiện tại.

.. Hông phải đã qua đã quên là qua hết đâu…

👉 ACE có thể kết nối với Trang tại:

💌Youtube: Lê Mỹ Trang

💌 Facebook: Lê Mỹ Trang

💌 Tiktok: https://www.tiktok.com/@le-trang

💌 Group đồng hành cùng nhau chia sẻ về kiến thức tâm lý, giao tiếp, pp giáo dục tich cực: HIỂU MÌNH HIỂU NGƯỜI SỐNG AN VUI

💌 Nhóm Zalo nội bộ của cộng đồng Hiểu Mình Hiểu Người

💌 Email: lemytrang89@gmail.com

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn