Hôm nay đi học nhớ được vài điều:
1. Cô giáo cũng là idol của mình, cũng chục năm rồi mới gặp cô trực tiếp lại cô.. bữa giờ toàn học online. Cô bảo: “Nhìn Trang bên ngoài dễ thương trong Zoom nhiều lắm nha” khi mình bước vào lớp sớm nhất…Có đúng zị hông ta? mà thôi phải học theo cô tự tin mình đáng yêu, mình có năng lực và mình đủ tốt. Z nên mình sẽ tin điều này thật :))
2. Cô dặn mọi người phải đi học đúng giờ và chăm chỉ, có những buổi học theo quy định là 20g30 nhưng đã từng phải kéo tới 23g00 vì có những vấn đề chạm vào, khơi lại nỗi đau thì phải “chữa trị” chứ không thể khơi ra bỏ đó được.Mình cho rằng đây là sự tử tế và hy vọng sắp tới sẽ được thức cùng câu chuyện của mình và mọi người.Đâu đó, ngoài XH nhiều khoá học/chuyên đề mở ra nỗi đau nhưng để đó rồi kiu người ta đi về… thiệt kỳ.
3. Cô dặn mọi người học phải quyết liệt lên. Có thể thời gian các buổi học đâu đó ảnh hưởng công việc và cuộc sống 1 chút. Nhưng hãy dành thời gian chăm sóc sức khoẻ tâm lý chính mình trước. “Nhiều khi bạn tưởng bạn đang làm việc miệt mài để cống hiến cho xã hội. Nhưng nếu bạn không bình an hạnh phúc thì bạn chỉ đang phá huỷ xã hội thôi”.
Ngẫm đúng nà, nhiều người vin vào lý do hy sinh cho con, cho gia đình, cho … rồi lao vào cày và rồi tự cho bản thân quyền trút mọi sự bất ưng ý lên người khác, cho mình quyền thiết kế cuộc đời cho người khác, vì đơn giản họ bảo: “tui đã hy sinh hết cho gia đình này, mọi người phải nghe lời tui”..
Nhưng thực sự, cái bạn nghĩ là hy sinh cho người khác đôi khi đang là tàn phá cho người khác.
Một người mẹ không hạnh phúc đẻ được nhưng dưỡng không tròn phá huỷ cả tương lai đàn con
Một người sếp có tài nhưng tâm bất ổn phá huỷ luôn hoà khí và môi trường làm việc an toàn tận tâm cống hiến cho nhân viên
Một người thầy giỏi giang nhưng chưa từng hạnh phúc sao thấu cảm với nỗi lòng của học viên, phá huỷ luôn hình dung về ngôi trường khai phóng …
4. Chữa lành là một hành trình dài, GV đồng hành cùng ta mổ xẻ phẫu thuật và băng bó vết thương. Nhưng vết thương đó nó sẽ không lành ngay, chúng ta cần chăm sóc và thực thi theo đúng chế độ phù hợp vết thương mới lành hẳn và ko nhiễm trùng trở lại.Chữa lành tổn thương tâm hồn cũng như việc chữa lành các chứng bệnh thể xác quan trọng, cần kiến thức và thời gian đặc biệt hơn là sự quyết tâm của người đang bị thương.Vì thế nên mình khó tin được những khoá chữa lành 1 -2 buổi ngoài kia … liệu có khả thi?
5. “Không có gì đi qua mà không để lại dấu vết”. Một lần nữa mình được nghe lại về vô thức, tiền ý thức và ý thức. Sức ảnh hưởng ghê gớm của những thôi thúc từ vô thức. Những cảm xúc, hành vi bị dồn nén từ nhiều lý do vào “ngục tù” vô thức, và những “tù binh” ấy ngày ngày chực chờ thoát ra… trốn tù nguỵ trang và xuất hiện lại ở tiền ý thức, ý thức với những cái áo mới.
Điều hạnh phúc nhất trên cuộc đời này đó là ĐƯỢC LÀ CHÍNH MÌNH. Nhưng chính mình là thế nào liệu chúng ta rõ chưa?.
…Sài Gòn một chiều mưa bay và hành trình chữa lành mới đi được tập 1….
(Còn tiếp)