THÁNG 5 – VIẾT VỀ CÔNG VIỆC NHÉ – P3

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Sau khi đi siu thị tản bộ ngắm bánh trái thì lại về vườn (nhà) tiếp tục với chuỗi bài viết về các công việc làm thêm mình đã trải qua trước khi có việc làm chính thức được đóng BHXH.

6/ Công việc thứ 6: Làm mặt mẫu trang điểm ở tiệm áo cưới

Cũng hông nhớ rõ vì đâu mà mình biết đến việc này.

Chỉ nhớ là thời điểm tầm sau khi thi tốt nghiệp THPT thì mình có biết 1 tiệm áo cưới ở quận 10 có đào tạo trang điểm cần tuyển người ngồi làm mẫu trang điểm.

Mình nhớ là thù lao cho 2 tiếng ngồi cho người ta vẽ cái mặt và làm tóc chỉ có vài chục ngàn, trong đó tiền đi bus từ quận 12 lên cũng tốn hết 1 phần mấy. Thiệt ra thì cái động lực làm việc này là tò mò muốn biết cái mặt mình khi được trang điểm chuyên nghiệp vô nhìn nó thế nào.

Mà kiểu được trét n lớp lên mặt rồi đè đè các kiểu màu xong thấy mặt mình .. cũng xinh!

Nhớ có bữa ngồi làm mặt mẫu xong, chưa kịp tẩy trang kỹ lưỡng thì có việc cần gặp thầy giáo, thầy hỏi: “Ủa Trang, thi xong em đi lấy chồng Đài Loan hả?”

:v

7/ Công việc thứ 7: nhân viên phục vụ quán cafe văn phòng

(phải nhấn vô cái chữ văn phòng chứ hông anti fan lại cắt 1 khúc rồi xuyên tạc)

+ Quán cafe đầu tiên là quán gần nhà sách Đức Bà – gần xéo xéo nhìn qua nhà thờ Đức Bà

(hông biết giờ còn mở cửa hông)

Mình nhớ có thử việc được 2 ngày rồi mình nghỉ luôn.

Tình hình là quán có 2 tầng thôi, nhưng quầy pha chế + bếp nằm ở tầng 3. Và mỗi lần khách oder là phải chạy lên cái cầu thang xoắn ốc bằng sắt đưa oder rồi chạy xuống và rồi lại chạy lên bưng cái mâm nước, đồ ăn xuống. Đi làm ngày đầu thì mình nghe nhầm món khách đặt, hình như bị trừ lương hết mấy chục ngàn, trong khi tiền công chỉ có 100k bao cơm, hông nghỉ trưa. Trưa thì nghe chị chủ ngồi nói xấu chồng bô bô trước toàn quán. Ngày thứ 2 đi lên đi xuống 80 bận với cái cầu thang xoắn ốc đó, tiền đình mình hông ổn và thêm nữa chạy về quận 12 thì xa quá…

Cân đối thu với chi hông xứng nên nghỉ.

+ Quán thứ 2: cách nhà tầm 3km

“Trang chỗ kia nó sắp khai trương quán.. thấy có tuyển NV á, Trang hỏi xem”

Mình ấn tượng buổi phỏng vấn là lúc quán đang giai đoạn trang trí còn chưa hoàn thiện, giữa đống đồ xô bồ anh chủ mặc áo thun trắng nho nhã xuất hiện mời lên hiên nhà pha trà.. phỏng vấn. Nguyên buổi phỏng vấn ngoài thao tác chào xã giao ra, anh chủ chả hỏi thăm gì mà ngồi “giảng thuyết” cho mình nghe về Phật pháp và quá trình giác ngộ của ảnh. Mình cũng được biết ảnh kinh doanh mảng khác, vợ thì mở cửa hàng thời trang may và bán ở ngay đường Cộng Hoà. Đồng phục của nhân viên lúc đó y chang đồ công sở, được may đo bởi chính vợ ảnh luôn. Chân váy nâu xoè qua gối, áo hoa nút bọc cùng màu với váy và nơ cài cổ áo nhìn khá xinh. Mình nhớ ảnh còn mời đâu 1 thầy về giao tiếp trainning cho dàn nhân viên trước khi quán khai trương.

Quán ngày khai trương khá đông. Bàn ghế mới tinh, mùi càfe thì thơm và nhạc dịu nhẹ. Mình làm ca sáng 6g30-14g00. Dàn nhân viên khi ấy cũng là các bạn trạc tuổi mình. Trưa thì nhân viên được ăn cơm từ bếp của quán. Cơm khá ngon, anh chủ dễ thương quan tâm nhân viên ăn no hông, vừa miệng hông.

Nhưng rồi qua tuần khai trương thì quán ế dần với mô hình cafe văn phòng, khách ít nhưng ngồi hưởng máy lạnh rất lâu, có người vào ngủ vài tiếng luôn.

Quán cắt bớt nhân viên, thu hẹp khu vực hoạt động.. nhưng dần dần thì cũng không cầm cự được.

Anh chủ phải sang nhượng quán lại cho người nhà là anh trai của ảnh. Mà anh trai của ảnh thì tính cách trái ngược. Mặt anh trai ảnh chủ có ánh mắt rất sắc và nói chuyện thì toàn nhìn xéo chứ hông nhìn thẳng vào người giao tiếp. Ảnh biến quán cafe văn phòng thành mô hình quán nhậu và cafe “tay vịn”. Lúc đó thì đương nhiên dàn nhân viên cũ hông hợp. Cần những bạn “rực cháy” hơn.

Lúc cho tụi mình nghỉ, mình nhớ ảnh có viết vào nón mình 2 câu

“Đời người nước chảy hoa trôi

Chỉ có tình thương để lại đời”

Và nói giọng cũng buồn:

“Tụi em hông còn phù hợp với mô hình kinh doanh mới của nhà anh, cảm ơn tụi em”

Đến giờ mình vẫn cảm thấy quý ảnh và nhớ nhiều kỷ niệm về thời gian làm phục vụ đó

– Mỗi bàn cafe ảnh có trưng 1 cục đá phong thuỷ, và mình đã bưng 1 bình trà tiếp cho khách rồi va cái bộp vào bể luôn cái bình trà.

– Trong dàn nhân viên có 1 bạn nam hơn mình 1 tuổi, bạn í học tiếng Đức. Lúc trưa nóng và quán thì cắt bớt máy lạnh giảm chi phí thì bạn í đứng quạt cho mình và khách ngồi xa, nhìn 2 đứa… cười. Bạn í nghỉ trước mình lúc chia tay thì bạn í có ghi vài câu tiếng Đức và sổ tay mình, kiu là: “nếu có gặp lại thì sẽ dịch cho mình”. Giờ thì quyển sổ nằm đâu mình cũng hông biết :)))

Bạn giờ ở đâu ta?

– Cũng có drama về phe phái đi làm giữa các ca, đúng là con người thì môi trường làm việc nào cũng khó mà hoàn hảo. Quán vắng nên ngồi nghe đồng nghiệp cãi nhau cũng … đỡ chán.

8/ Công việc thứ 8: nhân viên b.án h.àng ở cửa hàng tranh đá quý

Việc này mình làm tầm năm 1 đại học thì phải. Lúc đó 1 chị trong báo Phụ Nữ giới thiệu mình qua làm cho cửa hàng bán tranh đá quý của em trai chị ấy. Đó là tiệm tranh Virgin đối diện chùa Vĩnh Nghiêm.

Nhiệm vụ của những ngày đầu tiên là anh chủ kiu học thuộc tên các loại đá mà được dùng làm tranh. Hông hiểu sao có chừng vài chục loại thôi mà với cái đầu của mình nó cứ na ná nhau. Mỗi lúc ảnh hỏi lại thì cứ hồi hộp như cô giáo cấp 2 gọi kiểm tra đầu giờ :)). Vợ của anh chủ cũng là con gái của cô chủ nhà cho ảnh thuê để mở tiệm tranh. Vợ ảnh đẹp và có 1 bé gái nhỏ sơ sinh rất đáng yêu.

Về sau, anh chủ ít ra tiệm, đa phần mình chỉ gặp chị quản lý kiêm nhân viên họ hàng xa với ảnh. Chị đó cao 1m5 nhưng rất lanh lợi sắc sảo, người gốc Cà Mau. Những thứ đắt đỏ nhất thời bấy giờ thì đa phần chị í đều có từ xe, điện thoại, máy tính đều là đồ hịn hịn. Chị í làm từ 8g-17g00 còn mình làm ca từ 15g00 -20g00.

Và 3 tháng làm ở đó mình có các nhiệm vụ: vệ sinh cửa hàng mỗi khi vào ca, sắp xếp tranh vào khung thêm khi cần, “tắm” cho tranh dơ, làm cho nó bóng lên, ngồi sưu tầm hình đẹp vào 1 folder để giúp anh chủ có thêm cảm hứng ra tranh mới, thi thoảng thì đi ký gửi tranh ở sân bay và bưu điện tp chung với chị quản lý và đương nhiên là có nhiệm vụ chính là đón khách và b.án hàng tại cửa hàng.

Có lẽ vì nhiều lý do, trong đó có lý do ca làm của mình ngắn và khung giờ có thể có khách thì trùng với giờ chị quản lý, thêm nữa tranh đá quý cũng không hề rẻ, 1 bức toàn t.iền triệu, chục triệu trở lên nên suốt mấy tháng làm mình nhớ chỉ b.án được duy nhất 1 bức tranh – 9 triệu.

Làm được thời gian thì mình bị sốt xuất huyết lần 3 và nghỉ.

Hoy đi ngủ, nào quởn kể tiếp, DS công việc vẫn còn dài

Hình: Pinterest

(Còn tiếp)

Ai muốn đọc các phần trước thì click vào đây nhé

PHẦN 1: May áo gối, bán hàng chợ trời, trông tiệm net, phát tờ rơi

PHẦN 2: Làm gia sư

Tóm tắt nội dung

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn