THẾ GIỚI CÓ SỰ BÙ TRỪ ĐỂ CÂN BẰNG THEO CÁCH NÀO ĐÓ?

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Cuối tuần vừa rồi là một chặng nghỉ đáng quý của mình và gia đình.

Sau đại dịch COVID, mình nhận thức rõ hơn sự mong manh của cuộc sống. Công danh sự nghiệp có thể lên xuống thất thường, đám đông nay tụ mai tan, hôm nay bạn còn đứng trên sân khấu được tung hô, ngày mai họ đã chạy theo một thần tượng khác sáng hơn rồi. Vì thế, mình hiểu rằng cuộc sống cần những chặng nghỉ, và mục tiêu quan trọng chính là hành trình chứ không đơn thuần chỉ là đích đến.

Gia đình mình có kỳ tĩnh tâm ngắn ở một tu viện nhỏ, nằm ngay trong lòng đô thị sầm uất nhưng may mắn thay nơi ấy vẫn đủ xanh, đủ yên tĩnh để chúng mình dừng chân, nghỉ ngơi và làm mới tâm hồn.

Những điều thú vị đến thật nhẹ nhàng:

Người giảng huấn lần này là một tiến sĩ tâm lý mà mình vô cùng ngưỡng mộ. Ban đầu, mình chỉ muốn đứng xa xa hòa vào đám đông, lặng lẽ nghe cô giảng, cầu nguyện rồi âm thầm ra về. Cô giỏi đến mức cái uy của cô làm mình e dè mỗi khi lại gần. Thế nhưng, duyên số thế nào, mình lại được tiến sát vào một nhóm nhỏ ấm áp bên cô, được nghe cô hỏi han, chia sẻ thật sâu. Mặc dù đã từng tham gia hàng chục khóa học với cô, nhưng đây là lần đầu mình được gần cô đến thế. Khi gặp gia đình mình, cô bảo: “Thấy thương Trang ghê, ôm cái nào…” Khoảnh khắc ấy thật hạnh phúc. Cô đã “cứu mạng” hơn cả ngàn ca trị liệu, ôm được người đã ôm bao nỗi đau của người khác thật là tuyệt vời. Dẫu biết rằng rồi cô cũng nhanh chóng quên mình thôi, nhưng không sao cả, bởi một ngôi sao luôn lấp lánh cho nhiều người.

Sau ba ngày tĩnh lặng, vừa bước ra khỏi khoảng trời yên bình, mình lại lao ngay vào cuộc sống thường nhật đầy xô bồ. Vẫn còn đang trên xe tới Giáo xứ Kỳ Đồng giảng bài, mình đã nhận được một tin nhắn công việc với giọng điệu trịnh thượng, cao ngạo của người đối diện. Trước đây, mình thường cảm thấy rất khó chịu, nhưng khi quan sát kỹ hơn, mình nhận ra không chỉ riêng mình, rất nhiều người khác cũng cùng cảm xúc đó. Nhìn kỹ lại gương mặt ấy, mình tự hỏi: “Có lẽ họ chưa từng nhận được sự tử tế trong cách được nuôi dưỡng và giáo dục chăng?” Chúng ta không thể đòi hỏi từ người khác điều mà họ chưa từng nhận được. Hy vọng một ngày nào đó, có người đủ uy tín và nhân hậu để trao cho họ sự tử tế ấy. Bởi người càng thích “tỏ vẻ” thì cái tôi lại càng yếu mềm và mong manh hơn.

Buổi tối về nhà, vừa nhai cơm vừa đọc quyển sách được tặng sau buổi giảng chiều, một cuốn sách hay viết về Đức Hồng Y PX. Nguyễn Văn Thuận.

“Chị Trang ơi… chị rảnh chưa?” – tin nhắn Zalo nhảy tưng tưng.

“À chị đây, 30 phút nữa chị nhắn em nhé.”

“Dạ chị…”

“Chị nghe em ơi…” – mình chợt nhớ ra hôm nay em ấy hẹn sẽ chỉ cho mình vài công cụ AI hữu ích mà em vừa học được.

“Link GG Meet đây chị vào đi, em chia sẻ chị, cái gì chị không hiểu cứ hỏi em nha.”

Và từ 8g30 tối, em ấy kiên nhẫn chỉ mình từ việc huấn luyện Chatbot đến sử dụng AI tạo sơ đồ tư duy, tạo hội thoại song hành, lồng tiếng, dịch thuật,… buổi hướng dẫn kéo dài miệt mài đến tận 11g30. Mình thì ngáp liên tục vì mệt, còn giọng em thì khàn dần nhưng vẫn đầy nhiệt tình:

“Em không sao đâu chị Trang…”

Cứ mỗi lần chuyển sang công cụ mới, em đều hỏi:

“Tổng kết lại chị có câu hỏi gì không? Chị làm thử rồi share màn hình em xem nha…”

“Sao em chia sẻ tận tình với chị quá vậy?”

“Dạ, hồi xưa chị từng dạy tụi em các khóa về tâm lý, kỹ năng mềm đó, giờ em chỉ muốn giúp lại chị một chút thôi.”

Mình cũng chẳng nhớ rõ đã từng dạy em khóa nào, chỉ biết chúng mình đã gặp nhau trong một đoạn ngắn của cuộc đời. Lúc gần 12g đêm lên giường, mình thấy lòng biết ơn vô vàn.

Cuộc đời này, nếu có ai đó chưa đối xử tốt với bạn, thì ngoài kia sẽ có người hoặc rất nhiều người bù trừ lại. Miễn là bạn cũng hãy cố gắng trở thành làn gió nhẹ, mát lành trong khả năng của chính mình.

Một tuần mới lại bắt đầu. Hoa phượng nở đỏ rực, không phải báo hiệu hè đến, mà là báo hiệu học kỳ thứ ba của năm học đã khởi đầu. Thời tiết có thể thất thường nắng mưa, nhưng chúng ta luôn có thể chọn trở thành ô dù hay làn gió mát cho nhau.

Hình: tại trung tâm tĩnh tâm

p/s: chỗ này không phân biệt tôn giáo, ai muốn nghỉ ngơi đều đến được ạ, mỗi tháng có chủ đề khác nhau cho bạn chọn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn