NHẬT KÝ TU THIỀN VIPASSANA – P2

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Quan điểm của mình là không thái quá một vấn đề hay khía cạnh nào hết, cái gì tốt mình sẽ học và thu về ba lô kiến thức để cải thiện cuộc sống mình tốt hơn. Khía cạnh tôn giáo cũng thế, mình luôn ham thích tìm hiểu những điều mới mẻ trong các tôn giáo, tín ngưỡng khác bên cạnh tôn giáo đang theo. Một trong những tôn giáo mình rất mến mộ đó là học thuyết của Phật giáo và trong đó có phương pháp tu thiền Vipassana.

Như trong P1 mình có nhắc tới cơ duyên để bước vào khóa tu thiền 6 ngày 5 đêm với đoàn thể Miền Tỉnh Thức Lâm Đồng do thầy Thích Minh Niệm chủ trì. Bạn nào chưa xem có thể đọc lại tại đây.

NGÀY 1:

Và đến hẹn thì lên, ngày tu tập cũng tới. Mình bắt xe Phương Trang từ Sài Gòn tới Bảo Lộc. Mình đi vào trưa thứ 2 nên xe chỉ có 17/34 giường. Ngộ cái, mình là người cuối cùng xuống xe trên hành trình đó. Lúc lên xe, với tâm trạng lần đầu tiên đi xa 1 mình và lại tham gia vào một cộng đồng Phật tử xa lạ nên tâm trạng cũng có ít nhiều lo lắng hồi hộp. Trên xe, mình ngủ chập chờn lúc gần tới nơi dù đã dặn bác tài và cả anh tiếp viên 2-3 bận nhưng vẫn cảm thấy nôn nao lo lo sợ lố trạm, kiểu như con bé học sinh lần đầu tiên học bằng xe bus ấy. Cảm giác đó theo mình vào giấc ngủ chập chờn, và khi xe xuống hết người thì mình bị.. bóng đè cả nhà ạ. Tâm linh thì mình cũng có đọc nhiều, nhưng mình thích lý giải theo khoa học là do cơ thể minh mệt mỏi và tâm trạng âu lo quá thôi.

Sau 8 tiếng vật vờ vu vơ vừa lo vừa sợ vừa tò mò vừa có chút thú vị. Đọc đến đây chắc sẽ có người hỏi sao mình có nhiều cảm xúc vậy. Vì mình được học với thiền sư rất nổi tiếng, tác giả của sách Hiểu về trái tim, đến giờ vẫn là sách best seller đó ạ. Một bật mí nho nhỏ là trước khi tham gia khóa này, các học viên được Thầy Minh Niệm gửi tặng tập thơ đầu tay “Rung cảm đầu đời” – bé Minh Triết (phiên bản tuổi thơ của thầy Minh Niệm”. Trong quyển thơ đó, thầy có ký tặng và ghi nắn nót cẩn thận gửi đúng tên từng người. mình nhớ chỉ vỏn vẹn mấy chữ: “Trao về Lê Mỹ Trang” mà làm mình khá xúc động. Có lẽ, do mình là một đứa hướng nội nhạy cảm và luôn trân quý từng hành động quan tâm nhỏ của người khác.

Mình đã khá xúc động khi nhận và mở ra coi được nét bút của thầy

Ah quay lại, sau 8 tiếng thì xe thả mình xuống quốc lộ gần trạm thu phí Liên Khương để bắt xe vào khu vực tu tập. Tuy nhiên, do mình đinh vị sai chỗ nên đứng giữa quốc lộ mình loay hoay mãi không bắt được xe và phải kéo cái vali size trung to đùng kèm balo lội bộ 1 khúc dài. Đoạn này, tự nhiên mình liên tưởng tới mấy cảnh ngầu ngầu bỏ nhà ra đi trong phim. Ah, mà mình cũng bỏ nhà đi tu thiệt nè hihi. Càng đi thì định vị trên Google map cho mình thấy mình càng xa điểm đến. Ui trời, tới đây thì mình nghĩ lại kết quả giải 2 cấp thành phố môn Địa lý cấp 3 của mình có gì sai sai ta :)))

Chỉ có ta với ta và đường vắng

Ngẫm nghĩ 1 lúc mình thấy 1 chú chạy xe từ trong ra, mình dơ tay ra hiệu chú dừng lại để mình hỏi thăm. Chú này cũng lớn tuổi tầm 50-60 rồi đang chở cháu ngoại đi đâu đấy. Mình hỏi chú đường nào đi vào khu G… và bắt xe thế nào? Thế là chú bảo vào khu G hả, lên xe chú chở. Wow đúng là người tốt thì luôn gặp người thiện mà ^^, chú chở mình cái véo 10 phút tới sát cổng khu G luôn. Mình cảm ơn và gửi tiền chú mua bánh cho bé nhưng chú nhất định không nhận, còn bé con thì đầu cuối nó đều “cháu chào cô ạ” rõ to, cưng hết nấc.

Từ cổng đi vào tới khu nhà chính đâu đó khoảng 500m, hai bên là khu vườn rau cải, cà chua, khổ qua, dâu, ớt… nhiều lắm. Khu tu tập nằm trên cái dốc dưới chân 1 quả đồi nho nhỏ. Không quá hiển lộ với đường nhưng cũng không quá sâu hút. Từ chỗ tu tập nhìn ra vẫn thấy xe chạy trên quốc lộ và thâp thoáng xa xa vẫn nghe được tiếng karaoke “Chia tay em chia tay mùa hạ.. chia tay em chia tay hoàng hôn” rất đời thường. Điểm này, hơi khác với dòng suy nghĩ của mình trước đó, mình nghĩ tu tập thiền chắc phải ẩn mình trong rừng sâu hay 1 khu núi cao heo hút nào đó cách biệt với “bụi trần”. Nhưng không sao, cũng hay, mình có thể lý giải theo một hướng khác đó là tu giữa đời thì mới gọi là tu hiệu quả chứ nhỉ. Môi trường yên bình quá thì con người rất dễ định tâm nhưng rồi khi hòa nhập lại cộng đồng đời thường cũng rất dễ phân tán tư tưởng. Nhưng chân tu thì phải là “tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến”.

Quần ống thụng, áo thun tay ngắn và áo khoác thì cột ngang người (vì đi bộ khúc đầu làm mình toát hết mồ hôi), đầu đội nón lưỡi trai, kéo theo cái vali màu đỏ tông sáng nhất và 1 chiếc balo hiệu Quechua của Dethcalon, tổng thể mình hôm ấy giống dân du lịch bụi hơn là một người đi tu thiền. Mà có sao, mình đã ngâm cứu khá kỹ những dặn dò trước khi đi, thầy yêu cầu không mặc đồ lam, mặc tự do và kin đáo là được… Vừa đi vừa miên man suy nghĩ, lê cái thân gần 60kg và đống đồ lên con dốc nhìn xa dễ thương mà nó dài miên man khi leo bằng chân hix hix… ban đầu thì còn thơ mộng ngắm cảnh, những lúc sau bước chân của mình nặng dần và thở bằng miệng phì phò như một con trâu kéo cày.

Xe thả mình ở đây này chỉ có xe chạy vun vút

15g: Cuối cùng, thì bàn tiếp đón cũng hiện ra trước mắt. Đón mình là các học viên đã tham gia khóa trước và cả những thành viên tình nguyện mới được thầy thu nhận trong khóa này nhưng đã lên đây trước 1 tháng để chuẩn bị cho công tác hậu cần. Tiếp mình trực tiếp là một chị tầm 40 tuổi nhưng nụ cười rất tươi đặc biệt nhất là đôi mắt to và tròn vo. Chị thấy được vẻ hổn hển của mình nên đưa mình 1 lon nước khoáng vị mía (các bạn có uống loại này chưa? nghe ngộ ha, nước khoáng vị mía nhưng nó lạt haha)

Sau khi nghỉ ngơi hít thở, thì mình làm thủ tục check in. Chị mắt to tròn nãy nhắc lại cho mình 1 số nội quy như: không được mặc áo tay ngắn, không dùng điện thoại nơi công cộng, hoạt động theo lịch biểu được dán trong phòng, khi làm gì mà nghe tiếng chuông thì phải buống hết kính cẩn đứng lặng im, gặp thầy thì cúi chào chứ không vồ vập như gặp thần tượng :)))… Chị phát cho mình 1 chiếc gối để ngồi thiền, ở đây mình nghe gọi là “bồ đoàn”. Sau này mình mới biết đó là chiếc gối làm từ vỏ đậu xanh, ngồi không bị xẹp lún mà rất thoáng. Mình khá là thích nó, đến mức khi đi về mình còn định order 1 chiếc trên Shoppee để ngồi tại nha. Nhưng khi coi thì thấy nó có giá đâu có 300 cành hoa nên thôi từ từ mua :)))

Bồ đoàn và nước khoáng vị mía

Tiếp theo, mình được gặp chị trưởng phòng. Mấy người ở đây lâu đều được thầy đặt con những pháp danh khá hay như: Mây Trắng, Yên Nắng, Đường Xưa, Lạc Trú, … Đợt này, có tổng cộng 31 người tham gia khóa tu thiền trải nghiệm 6 ngày 5 đêm. Một phòng sẽ có 6 người ở chung. Nam nữ 2 khu tách biệt. Trong phòng có 3 người mới và 3 người là thành viên ban tổ chức mà ở đây gọi là “Ban gánh vác”. Mình được nằm trên giường chung với 1 chị cũ. Phòng có 2 giường to. 2 bạn thành viên cũ khác thì nằm đất, trong đó có 1 em lại vác lều ra ban công nằm. Khá thú vị. Mọi người và mình làm quen nhau. Mình được giới thiệu về nội quy chi tiết hơn, được hướng dẫn đọc bảng các việc cần nhớ trong phòng rồi thời khóa trong suốt khóa. Ngoài ra, mình cũng được hướng dẫn thêm về lịch giặt đồ, chỗ lấy nước, chỗ tu tập, nhà ăn, chỗ để đồ, các việc trong 1 ngày, những điều lưu ý khác.. mình được hướng dẫn rất chi tiết. Mọi người thân thiện hòa đồng nhưng không vồ vập, mọi thứ mình cảm giác rất nề nếp và chuẩn mực. … Căn phòng mình ở là dạng 1 căn homestay xinh xắn sàn gỗ trần cao, cửa kính to lùa ngang và view nhìn ra vườn ngô, vườn cải và xéo xéo là cả 1 vườn cẩm tú cầu tím hồng… rất nên thơ.

Đây là bảng nghi thức cần nhớ được dán trong mỗi phòng

17g30: Sau khi tắm rửa thay đồ kín đáo theo quy định. Mình tò tò đi theo mọi người để trải nghiệm bữa ăn chiều, cũng là bữa ăn đầu tiên tại đây. Theo thời khóa quy định thì bữa chiều là bữa ăn cuối cùng trong ngày và mọi người được ngồi tự do để ăn (các bữa khác phải ngồi trong phòng ăn theo đúng vị trí được Ban gánh vác sắp xếp). Mọi người xếp hành chỉn chu đeo bảng tên và tự do lấy thức ăn đúng theo nhu cầu của mình. Bữa này, mình được ăn mì ý chay. Mùi phô mai thơm nức, vị rất ngon và thanh. Trên bàn cũng có bày 1 ít đồ ăn dư lại của bữa trưa là sườn ram xả chay. Mình lấy 1 miếng ăn thử. Ui trời, ngon dã man con ngan luôn. Ngoài đời mà bán chả này mình nguyện không ăn thịt nữa hihi… Mình lấy 1 dĩa mì, rồi ngồi bệt xuống sân ngồi ăn làm quen với những người mới và ngắm view hoàng hôn dưới những rặng cây cẩm tú cầu.. cũng khá là chill.

Ăn xong thì mọi người xếp hàng để tự rửa đĩa của mình. Khu vực rửa chén xếp sau khu nhà ăn. Hai hàng chậu nước được đặt sẵn, nam riêng nữ riêng nhé. Nhưng nếu bên nam rửa xong thì bên nữ có thể qua đó. Mình quan sát thấy dãy hàng chậu nhôm: chậu đầu tiên là nước trong để tráng qua những đồ còn dính trên đĩa, bát. Chậu thứ 2 là chậu xà phòng, chậu 3 4 5 là chậu nước tráng. Lần lượt từng người theo hàng và theo dây chuyên rửa dụng cụ ăn của mình. Mặc dù trải nghiệm cũng vài khóa tĩnh tâm, linh thao bên Công giáo cũng rửa bát theo cách này nhưng giờ trong một bối cảnh mới mình vẫn thấy điều gì đó rất khoa học và bảo vệ môi trường nữa. Mỗi người đều chu toàn trách nhiệm với chính mình, không cả nể không đùn đẩy kiểu “chị để đấy em làm cho…” ai cũng phải làm.

18g00: Thời gian mọi người về phòng nghỉ ngơi nhẹ. Mình thấy mọi người có lôi điện thoại ra dùng. Mình cũng lôi ra chụp vài tấm hình trong phòng. Hơi tiếc một chút là vì không được dùng điện thoại nơi ngoài phòng nên hầu hết các món chay mình đều không chụp lại được. Rất ngon và đẹp mắt luôn í.

18g30: mọi người lục tục kéo nhau lên lưng chừng đồi, có 1 khoảng không gian bằng ngồi tầm 50m2, phía trên là 1 tấm bạt lơn được căng ra để che sương, kiểu như 1 nóc lều to to ai nấy xếp hàng ngồi ngay ngắn theo hướng dẫn để chuẩn bị cho buổi gặp gỡ giữa Ban điều hợp – 1 ban nhỏ trong ban gánh vác. Trong này, mình thấy rất quy củ. Ban gánh vác chia ra: đội tình nguyện, ban điều hợp, ban truyền thông, ban âm thanh ban nghi thức…. tới lúc này mình vẫn chưa thấy thầy Minh Niệm xuất hiện.

19g00: bắt đầu vào chương trình đầu tiên – Ban điều hợp hướng dẫn thời khóa cho học viên mới

Ban điều họp giới thiệu các thành viên, nói lại một số nguyên tắc và quy định dành cho thành viên mới phải nhớ. Mọi người được phát 1 tờ giấy gồm các bài hát tạm gọi là bài hát sinh hoạt ngắn để cùng nhau hát trong suốt 6 ngày sắp tới. Trong đó, có một số bài do thành viên tự sáng tác và 1 số bài bên ngoài. Cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt

Buổi trao đổi giới thiệu làm quen nhẹ nhàng dưới cái se se lạnh của Bảo Lộc về khuya. Anh đèn vàng, gió mát và những con người ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn. Nói nói hát hát giới thiệu… một lượt. mình thấy cũng ngạc nhiên, trong đoàn có nhiều người có profile rất xịn xò: giám đốc, doanh nhân, truyền thông… và cũng có anh thờ làm vườn, người làm thuê.. người lớn tuổi gần 50, người nhỏ tuổi nhất là 20. Nhiều bạn nói được 2-3 thứ tiếng luôn. Đúng là khao khát của con người chân chính luôn là tìm về lòng hướng thiện và chánh đạo cho dù ở vị trí, tuổi tác nào.

21g00: Kết thúc buổi gặp gỡ đầu tiên. mọi người về phòng nghỉ ngơi nhẹ. Mình được biết sau bữa cơm tối là giờ “im lặng hùng tráng” kéo dài tới sau giờ ăn sáng hôm sau. Có nghĩa là mọi người phải giữ im lặng không được trò chuyện, làm mọi việc trong im lặng. Chỉ nói gì thật cần và nói rất nhỏ.

Mình xem trên thời khóa sáng mai 4g00 phải dậy thấy hơi lo lo 1 chút.. vì bình thường mình ngủ theo kiểu “tổ tiên mách bảo” thích giờ nào dậy giờ đó. Mà hiếm khi nào dậy trước 9g trừ khi hôm đó có lịch đi dạy đi làm. Lấy điện thoại lướt lướt được 5-7 phút thì mọi người đã tắt đèn tối thui, màn đêm tĩnh mịch và lần đầu tiên trong suốt hơn 20 năm hơn.. mình chìm vào giấc ngủ lúc 9g hơn. Mà có lẽ mấy chục năm rồi mới ngủ sớm vậy. Thả lỏng và buông bỏ hoàn toàn ý niệm trần thế, những âu lo… đi ngủ!

Kết thúc ngày đầu tiên!

(Còn tiếp)

Với mình thiền không phải là nơi tìm quên trốn tránh thực tại nhưng đó là cách để lắng lòng lại bớt chộn rộn bớt u minh để tâm tịnh hơn và tìm được cách tốt nhất với trí óc sáng suốt giải quyết vấn để hiệu quả hơn. Thiền là một trong những cách quản lý cảm xúc rất hiệu quả. Giúp chúng ta có 1 khoặng lạnh với cảm xúc để từ đó nhận diện và nhìn bao quát về toàn bộ vấn đề đang diễn ra, bình tâm hơn trong ứng xử.

Nhớ nhé quan trọng vẫn là bạn phải là người giải quyết vấn để của bạn, thiền không giải quyết thay bạn được đó chỉ là một trong những bước lặng để giúp bạn quản lý cảm xúc tốt hơn. Mình có chia sẻ miễn phí nhiều khóa học giúp bạn hiểu về tâm lý từ gốc và quản lý cảm xúc toàn diện Ở ĐÂY, mời bạn ghé xem nhé!

👉 Ngoài ra, ACE có thể kết nối với Trang tại:

💌Youtube: Lê Mỹ Trang

💌 Facebook: Lê Mỹ Trang

💌 Tiktok: Lê Mỹ Trang

💌 Group FACEBOOK đồng hành cùng nhau chia sẻ về kiến thức tâm lý, giao tiếp, pp giáo dục tich cực: Hiểu Mình Hiểu Người Sống An Vui

💌 Nhóm Zalo nội bộ của cộng đồng Hiểu Mình Hiểu Người: TẠI ĐÂY

💌 Email: lemytrang89@gmail.com

Tóm tắt nội dung

5 Trả lời “NHẬT KÝ TU THIỀN VIPASSANA – P2”

  1. Ôi đọc cái đoạn gặp thầy phải cúi chào chứ không được vồ vập như gặp thần tượng mà mình buồn cười quá. Mình mà không được dặn trước, có may mắn gặp thầy chắc cũng sẽ không thể không vồ vập như gặp idol mất 🙂

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn