TRẢI NGHIỆM TU THIỀN VIPASSANA CÙNG THIỀN SƯ THÍCH MINH NIỆM – P3

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Share on tumblr
Share on pinterest
Share on email
Share on skype
Share on telegram

Chia sẻ tới mọi người để trao đi nhiều giá trị hơn bạn nhé! 

Thí sinh 699 – thí sinh yếu đuối nhất đoàn

Hành trình trải nghiệm tu thiền Vipassana cùng thầy hướng dẫn là thiền sư Thích Minh Niệm đã chính thức bắt đầu, sau ngày 1 chỉ là nghỉ ngơi nhận phòng và nghe dặn dò. Bước qua ngày 2 mình đã có những hoạt động hành thiền đầu tiên cùng đoàn thể, cùng trải nghiệm thế nào là “im lặng hùng tráng”, thế nào là “thiền ăn”, “thiền làm việc”….

Tối hôm trước đó mình đi xe đường dài khá mệt và bối cảnh xung quanh mọi người đều nghiêm túc đi ngủ sớm nên mọi thứ đã khiến mình chìm vào giấc ngủ dễ dàng tại khung giờ không tưởng: 21g!

Dành cho ai chưa hiểu vì sao mình lại có cơ duyên đến với khóa tu tập thiền này thì mời quý vị đọc lại phần 1phần 2 nhe.

Ngày thứ 2

4:00 giờ sáng – giờ thức chúng

Mọi người lục tục dậy khi màn đêm vẫn còn chưa được vén lên. Cả phòng 6 người chia nhau nhà WC, chuẩn bị mặc áo ấm, thảm yoga, bình nước cá nhân, mũ đội đầu… chân đi giày lên đường leo đồi ngồi thiền cùng thầy Minh Niệm. Chỗ đoàn thể chúng mình tu là dưới chân một ngọn đồi thấp của vùng đất Bảo Lộc. Theo lịch thì 1 tuần sẽ có 4 lần leo đồi để hành thiền trên đó đó bình minh.

4:20 đoàn người kéo nhau leo đồi

Mình cũng tự tin vì đã chinh phục được 1/2 cung trek Tà Năng – Phan Dũng leo suốt 10 tiếng nên khi nghe mọi người nói ngọn đồi này leo trong 40 phút thôi thì nghĩ bụng ngọn đồi thấp này chắc vượt qua được. Mình chủ quan nên khi bắt đầu chỉ khởi động qua loa, những bước đầu tiên phóng ra băng băng trong màn đêm dưới cái lạnh 20 độ, được tầm 5 phút thì mình bị hụt hơi… 10 phút thì gặp mấy cái dốc đứng 60 độ mình bắt đầu thở hổn hển… trời vẫn tối hù.. đoàn người bật đèn pin cứ người này nối bước người kia. Tầm 20 phút sau thì chân mình bắt đầu đau, dấu hiệu của bong gân cho khởi động không đủ và bước quá nhanh quá dài qua những chỗ dốc đá đứng. Thiệt tình, lúc đó trời thì lạnh thì xuống tối hù nhìn lên cũng tối hù.. đi mà không biết khi nào sẽ tới, bảo là đồi thấp nhưng sao đường đi dốc và trơn trượt quá chừng. Nếu phía dưới có trải thảm êm chắc lúc đó mình bỏ cuộc lăn xuống luôn.

Và những cánh tay đầu tiên của đoàn thể đã chìa ra cho mình bám để đu theo lên, người thì cho mình nắm vào balo, người thì nắm tay mình, người thì cho mình vài viên kẹo ngọt để tránh tụt đường. Và nhiều nhất là chị cùng phòng đi bên cạnh cho mình bám vào vai nắm tay mình kéo lên những khúc dốc cao. Từng chút từng chút 45 phút trôi qua, không hiểu vì mầu nhiệm gì mà mình đã leo hay chính xác là lết lên được đỉnh đồi.

5:05 Thở hổn hển để ngắm những vệt sáng mờ mờ lóe lên

Khi tới đỉnh đồi, mọi người tự chọn cho mình vị trí ngồi tự do, rồi trải thảm yoga và ngồi thiền. Chân vào tư thế kiết già, miệng cười nhẹ như hoa, tay đặt trên hai gối, lưng thẳng. Đoàn thể có 1 tiếng để ngồi thiền. Gió mát lạnh len lỏi vào từng chỗ hở của quần áo. Không gian im lìm chỉ có tiếng lá cây xào xạc… mình cũng nhắm mắt lim dim.

Chợt tiếng sột soạt và cảm giác ướt ướt nơi chân làm mình giật mình. Mở mắt ra thì ra là 4 bé chó của đoàn thể miền tỉnh thức đã leo lên tới đỉnh đồi và cũng “thiền” chung với mọi người. Tuy nhiên, chúng thì không ngồi kiết già mà chạy loăng quăng hít hít và đào bới. Cái đuôi thì cứ xoáy tít lên, cái mõm cứ rúc sâu và lòng bất kì ai chúng thích y như quen nhau lâu lắm rồi. Nhìn mấy con chó lăng xăng mà mình hết mệt. Có 1 con thuộc giống Gâu Đần to phải tới 30kg, 2 con loại Alaska lai cũng tầm 20kg, 1 con giống Phú Quốc lai nhỏ nhất … Chó của nhà Phật nên cũng hiền lành dễ gần. Nghe đâu còn 4 con nhỏ chưa được thả ra nữa. Woa tính ra nơi này có nhiều sự dễ thương có lông phết.

6:00 xuống núi

Khi mặt trời ló lên ngắm mình và đoàn thể, những tia nắng xen qua hàng lá dịu dàng ấm áp. Mọi người bỏ bớt khăn choàng và áo ấm ra, vươn vai xả thiền rồi đứng lên thu dọn hành lý “xuống núi” ah không chính xác là xuống đồi.

Lúc đi lên dốc sao thì đi xuống cũng dốc y chang vậy vì đi lại đường cũ. Mình phải bám chặt 10 đầu ngón chân vào giày, với cá chân đau ê ê lên từng bước đúng nghĩa đi xuống ngọn đồi.. Và lại biết ơn chị bạn cùng phòng – một chị mà giờ đây trời sáng mình mới nhìn rõ mặt – 1 chị huấn luyện viên Yoga cao phải hơn 1m7 ngoài 40 nhưng thân hình gọn gàng chắc chắn. Nhiều khi mình tự hỏi, sao chị lại có nhiều kiên nhẫn với 1 con nhỏ cùng phòng mới quen vài tiếng trước như vậy. Có phải Phật tử nào thành tâm hướng Phật cũng dễ mến như thế? Chị dìu từng bước từng bước cho tới hết ngọn đồi. Có rất nhiều đoạn mình trượt dài và xém lăn lông lốc xuống thì được chị kéo lại vào đúng trạng thái “dò dẫm từng bước như bé tập đi”

7:30 bữa ăn sáng trong thinh lặng

Theo đúng nguyên tắc của đoàn thể thì từ sau bữa cơm chiều cho tới hết bữa sáng hôm sau là giờ “thinh lặng hùng tráng”, mọi người không được phép nói chuyện vơi nhau. Mọi giao tiếp chỉ bằng mắt và việc gì đó quan trọng lắm mới được thì thầm vài tiếng.

Mọi người trước giờ ăn 10 phút đã trật tự mang theo bồ đoàn (gôi ngồi hình tròn làm bằng vỏ hạt đậu xanh trong phần 1 mình có đăng hình á) ra nhà ăn để xếp hàng. Nhà ăn liên với gian bếp. Nhà ăn phía ngoài, gian bếp phía giữa và gian rửa chén bát phía trong cùng. Sáng ngày thứ 2 tụi mình được ăn món cháo bobo nấu với trái cây, sữa tươi và phô mai béo.. Sau khi leo lên leo xuống ngọn đồi mình đã rêm rêm cả người, bụng cũng đói rồi, cái mùi phô mai thơm làm mình phấn chấn hẳn lên. Hai nồi cháo và chồng bát, lọ muỗng đặt ngay ngắn. Mọi người xếp hàng theo độ tuổi (trên thẻ tên có ghi năm sinh). Ai nhiều tuổi hơn thì được các bạn nhường lên trước. Mỗi người tự lấy khẩu phần ăn vừa sức với mình và ngồi vào chỗ ăn theo đúng như sơ đồ Ban điều hợp đã xếp.

Mọi người được xếp thành 3 dãy bàn song song nhau chạy dài từ sân vào trong nhà ăn. Thầy Minh Niệm ngồi ở 1 bàn nhỏ riêng ngay trung tâm và gần bàn thờ Phật. Khi ngồi xuống tất cả chưa được ăn ngay, chờ đến khi tất cả mọi người ngồi vào bàn rồi. Tiếng kẻng được đánh lên và một thành viên trong ban điều hợp phụ trách ngày hôm đó sẽ đọc lời tri ân thức ăn và lời hứa sẽ ăn trọn vẹn bằng cả 5 giác quan, lời hứa sẽ chỉ ăn những thứ mang tính nuôi dưỡng tốt lành. Phần này được đọc bằng tiếng Việt và tiếng Anh. Mình khá ấn tượng phần tri ân và hứa đầu giờ này. Nó giúp mọi người tỉnh thức và trân quý hơn những thứ mà bình thường chúng ta nghĩ mình hiển nhiên có.

Sau nghi thức đó, mọi người bắt đầu ăn trong im lặng. Cách ăn chuẩn nhất theo mình quan sát từ thầy Minh Niệm và các anh chị em tu tập lâu là: ngồi tư thế lưng thẳng, mắt nhìn thẳng không ngó nghiên bất kì ai cũng không nhìn chằm chằm vào đồ ăn của mình và người khác. Khi ăn lấy một lượng thức ăn vừa đủ đưa vào miệng, nhai thật kỹ và chậm, đầu ngẩng ngang nét mặt tươi vui. Bỏ dụng cụ ăn xuống trong khi nhai. Ăn xong miếng đó thì quy trình lại lập lại: từ tốn nhẹ nhàng.. Nếu bạn ăn xong trước thì ngồi im tại chỗ, không ngó nghiêng. Tất cả cùng chờ nhau ăn xong, hoặc chờ đến hết thời gian dành cho bữa ăn đó. Mọi người lại nghe kẻng, cui đầu cảm ơn nhẹ nhàng. Thành viên ban điều hợp thông báo lịch làm việc ngày hôm đó và câu cuối sẽ nói là “mời đại chúng đi rửa bát/chén” =))

8:30 rửa bát trong thinh lặng

Ở đây, mọi người rửa bát tự túc, ai nấy tự rửa bát và thìa/đũa mình dùng. Xếp hàng lần lượt ra khu vực rửa bát chia nam nữ riêng. 5 chậu nước được xếp ngay ngắn:

Chậu 1 : nước tráng đồ ăn, cặn thừa

Chậu 2: nước xà phòng

Chậu 3, 4, 5 nước tráng có vài lát chanh tươi

Và cuối cùng là úp vào rổ rồi ra rửa tay.. nếu bên nam rửa xong hết thì bên nữ có thể chia bớt qua đó. Mọi thứ nhịp nhàng như dây chuyền trong nhà máy.

Sau khi rửa bát xong cũng là kết thúc khung giờ im lặng hùng tráng, mọi người được nói chuyện lại với nhau. Mọi người về phòng dọn dẹp phòng ốc: quét, lau, đổ rác, chà WC, lây nước uống… không có phân công cụ thể cho phần này, kiểu như thấy người khác làm cái này thì người còn lại sẽ chủ động làm cái khác.

Nghỉ ngơi nhẹ 1 tí rồi bước vào lịch làm việc của ngày 2

….

(Còn tiếp)

Với mình thiền không phải là nơi tìm quên trốn tránh thực tại nhưng đó là cách để lắng lòng lại bớt chộn rộn bớt u minh để tâm tịnh hơn và tìm được cách tốt nhất với trí óc sáng suốt giải quyết vấn để hiệu quả hơn. Thiền là một trong những cách quản lý cảm xúc rất hiệu quả. Giúp chúng ta có 1 khoặng lạnh với cảm xúc để từ đó nhận diện và nhìn bao quát về toàn bộ vấn đề đang diễn ra, bình tâm hơn trong ứng xử.

Nhớ nhé quan trọng vẫn là bạn phải là người giải quyết vấn để của bạn, thiền không giải quyết thay bạn được đó chỉ là một trong những bước lặng để giúp bạn quản lý cảm xúc tốt hơn. Mình có chia sẻ miễn phí nhiều khóa học giúp bạn hiểu về tâm lý từ gốc và quản lý cảm xúc toàn diện Ở ĐÂY, mời bạn ghé xem nhé!

👉 Ngoài ra, ACE có thể kết nối với Trang tại:

💌Youtube: Lê Mỹ Trang

💌 Facebook: Lê Mỹ Trang

💌 Tiktok: https://www.tiktok.com/@lemytranguyp

💌 Group đồng hành cùng nhau chia sẻ về kiến thức tâm lý, giao tiếp, pp giáo dục tich cực: HIỂU MÌNH HIỂU NGƯỜI SỐNG AN VUI

💌 Nhóm Zalo nội bộ của cộng đồng Hiểu Mình Hiểu Người

💌 Email: lemytrang89@gmail.com

Tóm tắt nội dung

8 Trả lời “TRẢI NGHIỆM TU THIỀN VIPASSANA CÙNG THIỀN SƯ THÍCH MINH NIỆM – P3”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

You cannot copy content of this page

Logo Hiểu mình hiểu người

Bạn vui lòng cung cấp thông tin để chúng tôi liên hệ sắp xếp lịch tham vấn cho bạn